Taule-Ardaranyesse

Taule-Ardaranyesse

Liên Minh Cuối Cùng của Tiên và Người

Liên Minh Cuối Cùng của Tiên và Người được thành lập vào năm 3430 Kỷ Đệ Nhị để đáp lại với mối nguy bị xâm lược bởi Chúa Tể Bóng Tối Sauron. Đây là lực lượng lớn mạnh nhất từng được hình thành ở Trung Địa kể từ khi Đạo Quân Valinor tham chiến trong Cuộc Chiến Phẫn Nộ xưa kia. Liên Minh Cuối Cùng là liên minh quân sự hùng hậu nhất vì mọi Người Dân Tự Do của thế giới đều tham chiến và là cuộc chiến quy mô nhất từ sau Cuộc Chiến của Nhẫn. Sau cuộc chiến này, người Tiên không bao giờ còn đủ lực lượng để xây dựng quân đội nữa.

Bởi Elendil và Gil-galad đã khởi xướng trước nên họ có dư thời gian để chuẩn bị cho Trận Chiến Dagorlad. Cả hai vị vua dành hai năm để tập hợp lực lượng; Elendil và Isildur gặp Gil-galad tại tháp canh Amon Sûl trên Đỉnh Gió, cùng với nhau họ dẫn quân đến Thung Đáy Khe, và lực lượng của Elrond cùng tham gia. Ở Thung Đáy Khe họ dành hơn ba năm lên kế hoạch, rèn vũ khí, và luyện tập cho trận chiến lớn nhất.

Đi qua Dãy Núi Mù, họ tuyển thêm quân Người Lùn ở Moria dưới sự chỉ đạo của Durin Đệ Tứ. Sau đó họ di chuyển về Nam theo sông Anduin tập hợp thêm người Tiên từ Rừng Xanh và Lórien, và cuối cùng có sự tham gia của quân đội Númenor từ Gondor lãnh đạo bởi Anárion, em trai của Isildur. Trên đường đến Mordor, họ đã đánh nhiều trận chiến khác. Đạo quân của Người và Tiên này, được cho là đông đảo nhất kể từ cuối Kỷ Đệ Nhất, có hàng trăm ngàn quân lính.

Cùng với nhau, cả hai lực lượng hành quân qua vùng đồng bằng đá sỏi Dagorlad, dự định sẽ đến ngay Barad-dûr. Nhưng một đạo quân Orc khổng lồ của Sauron (vài ghi chép nói rằng có đến hàng triệu lính) tràn ra từ Cổng Đen đón đầu họ. Dù Liên Minh đã hành quân nhiều tuần lễ qua nhiều dặm đường, họ vẫn sẵn sàng đối đầu với kẻ thù xưa nhất và khủng khiếp nhất — một lần cuối cùng cho tất cả. Không tù binh nào có thể hay sẽ bị bắt giữ; cả hai phe đều biết điều này và dốc toàn lực cho trận chiến.

Hai phe hình thành một sự tương phản mạnh: trong khi quân Tiên và Người đứng theo đội hình trật tự hoàn hảo, thì quân Orc lộn xộn, vô tổ chức, luôn kích động cùng sự căm thù man dại. Tuy nhiên không phe nào sở hữu bất kỳ cỗ máy chiến tranh nào, thứ đã đem lại lợi thế to lớn trong Cuộc Chiến của Nhẫn.

Trước hết, cung tên được dùng ở hàng tấn công đầu. Với thế trận hai bên, Liên Minh trải rộng hàng ngũ để có thể tăng bề ngang của các loạt tên, và đảm bảo không có tên Orc nào đánh được vào sườn. Bằng cách này cả Người và Tiên đều duy trì được đội hình chắc chắn với hàng ngũ cách đều nhau. Tuy nhiên, khi trận đánh diễn ra, các nhóm quân phải di chuyển đến nơi cần kíp. Khi cung thủ Gondor đang ở vị trí nào, thì một nhóm cung thủ Tiên sẽ di chuyển đến đó để đội hình yểm trợ luôn hiệu quả. Các liên minh phối hợp nhịp nhàng cùng với nhau để cung cấp cho binh lính vũ khí ngay khi họ cần.

Người Lùn luôn giữ hàng ngũ chắc gọn, và bắn tên bằng các cây cung ngắn hay nỏ mạnh hơn về phía những tên Orc đi đầu. Sau đó họ kết một bức tường khiên tập thể và đâm giáo vào bất kỳ tên Orc nào muốn phá vỡ nó.

Có ba loại cung được dùng trên chiến trường. Trường cung của người Tiên là loại tốt nhất: dài 1.8m, có tầm bắn 320m và các cung thủ Tiên dùng nó với độ chính xác chí tử. Mỗi mũi tên bắn ra đều tìm được mục tiêu của nó trên người bọn Orc. Trường cung của người Númenor có cùng kích thước nhưng vẫn không sánh bằng cung Tiên: tầm bắn lên tới 274m, nhưng còn phụ thuộc vào cung thủ. Vài ghi chép trong kho lưu trữ ở Minas Tirith nói rằng loại cung này được làm bằng thép rỗng. Nếu điều này là đúng thì kỹ năng rèn vũ khí đã đạt mức thật sự phi thường.

Cung Orc nhỏ hơn, được làm sơ xài từ sừng và những loại gỗ tàn ở Mordor. Cây tốt nhất chỉ bắn được từ 91 đến 137m. Với ưu thế về tầm bắn, Liên Minh đã hạ gục hàng ngàn tên địch trước khi cả hai phe lao vào nhau. Tuy nhiên những mũi tên đen tẩm độc của quân Orc vẫn có tác dụng, và rất nhiều quân Tiên và Người đã ngã xuống trên đồng bằng Dagorlad.

Chiến lược của Liên Minh rất đơn giản: đánh mở đường vào Mordor, tấn công thẳng vào thành Barad-dûr và giết Sauron. Với quân Orc thì còn đơn giản hơn nữa: giết tất cả hoặc bị giết.

Hai phe bắn tên nhiều vô kể khiến tầng trời thấp trở nên đen kịt cùng bao tiếng rít gió chết chóc. Hầu hết tên bắn ra đều rơi trúng quân Orc và gây thiệt hại lớn cho chúng, cả mặt thể chất lẫn tinh thần. Chúng không thể bước tới mà không ngước nhìn lên trời, luôn nghĩ rằng một mũi tên Tiên hoặc Gondor nào đó sẽ đâm toạc giáp trụ của chúng. Chiến lược đã cực kỳ thành công khi dồn địch vào đường cùng. Nhưng sự chênh lệch quân số cuối cùng đã giúp bầy Orc vượt qua những đống xác đang cao dần và tiến vào vùng giết chóc. Dù có như vậy thì nhiều tên cũng bị hàng cung thủ đầu bắn hạ bằng những phát trực tiếp. Cơn bão tên không thương xót đã hạ vô vàn quân địch và gây hàng ngàn thương sát đáng kể lên lực lượng của Mordor trước khi thép đập lên thép trong trận đánh quyết định nhất kể từ trận Thangorodrim ở Kỷ Đệ Nhất.

Cuối cùng, hai phe cũng đâm vào nhau trong tiếng rung bật của thép cứng. Quân Orc quăng chính chùng vào địch cùng sự hung ác ngu đần, nhưng hàng quân đầu của Tiên và Người vẫn đứng vững. Người Tiên thực hiện các chiến thuật thử nghiệm, lập ra hai hoặc ba hàng cung thủ phía sau một bức tường khiên kết hợp với các thương thủ. Chiến thuật này cho họ một hàng rào đủ vững để rút gươm ngay khi khi quân địch phá được những hàng lính đầu.

Ở một nơi khác trên hàng quân Tiên đứng đầu, kiếm sĩ sẵn sàng tấn công ngay khi bọn Orc đánh vào các chiến binh thiện xạ, những người đã dồn chúng vào góc trong nhiều tuần.

Khi quân Orc xông lên, đâm đầu vào kẻ thù, quân Númenor rút trường kiếm và nâng khiên để chống đỡ các đòn tấn công. Người Tiên nâng gươm và thương, dài khoảng 3m, sẵn sàng chém gục quân địch như cắt lúa mì trên đồng. Quân Orc mang rất ít khiên, nên chúng linh hoạt hơn nhưng dễ tổn thương hơn. Và những lưỡi gươm rèn tại Annúminas, Forlond, Thung Đáy Khe làm đổ máu đen sau mỗi nhát chém.

Lực tấn công hung ác và dữ tợn của quân Orc cũng đã mang lại lợi thế. Ở vài nơi chúng đã phá vỡ hàng ngũ của Liên Minh, và chúng chiến đấu bằng năng lượng sinh ra từ sợ hãi cùng căm hận đối với kẻ thù lâu đời của chúng. Quân Orc thường bu quanh một người lính đơn lẻ, đập anh ta bằng vũ khí thô sơ rồi xé toạc bằng móng và nanh. Cuộc chiến tàn khốc nhiều tuần liền đã làm giảm một lượng lớn quân Orc, nhưng Liên Minh cũng chịu chung một thảm cảnh. Liên Minh đã mất rất nhiều chiến binh và vài chúa Tiên, trong đó có Oropher, ông của Legolas. Nhưng đến cuối cùng, Liên Minh cũng giành được lợi thế vượt trội trên chiến trường, đẩy lùi quân Orc qua các Cổng Đen và tiến vào Mordor, đi thẳng vào Gorgoroth giữa thành Barad-dûr và Đỉnh Định Mệnh. Anárion, con trai thứ hai của Elendil, bị giết tại đây khi bị một tảng đá đè nát mũ trụ.

Đất đai ở đây hoang tàn, mặt đất bao phủ bởi tro xám và bầu trời ngột ngạt nặng nề. Không khí đầy mùi lưu huỳnh thoát ra từ Đỉnh Định Mệnh đang không ngừng phun lửa và khói, tạo ra cái nóng rát bỏng. Nhưng trái tim của Tiên và Người không hề gục ngã, vì người Tiên đang ở mùa xuân vinh quang, và người Númenor đang ở đỉnh điểm sức mạnh, và họ biết rằng họ đang vượt trội hơn hẳn. Và vì đằng trước họ là Gil-galad và Elendil đang mang ngọn thương Aiglos cùng thanh gươm Narsil, và không kẻ thù nào có thể đứng vững đằng trước họ.

Những lá cờ của đức Đại Vương người Tiên ở Trung Địa trông như những vì sao sáng toả trên bầu trời đêm ở vùng đất chết này, giáp trụ người Tiên trông như màu xanh của mùa xuân, và áo choàng họ trông như mặt biển biếc. Giáp trụ của người Númenor toả màu vàng và bạc, và thanh Narsil cùng ngọn Aeglos chiếu sáng như Mặt Trời và Mặt Trăng.

Sauron bước đến cùng với chiếc Nhẫn Quyền Lực trên ngón tay hắn, ngang nhiên và bình tĩnh. Gil-galad đấu với hắn thật lâu và thật mạnh mẽ, và Elendil tham gia sau đó. Họ đã đánh bại hắn nhưng bị giết sau đó. Khi Elendil gục ngã, Isildur nhặt lấy thanh Narsil đã bị phá nát bên dưới Elendil, ánh sáng của nó đã tắt lịm. Isildur đã dùng phần lưỡi ở cán của Narsil để cắt đi ngón tay đeo nhẫn của Sauron. Linh hồn Sauron, giờ đã bị tách khỏi chiếc Nhẫn, bỏ trốn như một đám mây đen vào miền Đông.

Cần ghi nhận rằng dù được gọi là Liên Minh Cuối Cùng của Tiên và Người, nhưng nhiều Người Lùn cũng tham chiến bên cạnh Gil-galad và Elendil, dưới sự chỉ huy của Durin Đệ Tứ.

---
dịch từ: lotr.wikia.com