Taule-Ardaranyesse

Taule-Ardaranyesse

Bài ca cho Nimrodel

tác giả: J.R.R Tolkien
dịch thơ: Tyelpion

Có nàng Tiên thuở xưa thời,
Như sao toả sáng giữa trời ban mai:
Nàng mang bạc xám đôi hài,
Vàng kim viền áo choàng dài trắng tinh.

Ngôi sao kết lấy mày xinh,
Một vầng ánh sáng lung linh tóc nàng
Như thái dương trên cành vàng
Lórien buổi huy hoàng thời xa.

Tóc dài, tay lại trắng ngà,
Phiêu diêu tự tại, thiên nga vô vàn;
Bước chân trong gió nhẹ nhàng
Tựa hồ ngọn lá cành đoan rập rờn.

Bên dòng thác Nimrodel,
Cạnh làn nước mát trong veo mấy thời,
Giọng thanh tựa mảnh bạc rơi
Gieo vào bể nước sáng ngời như gương.

Nay ai biết được tỏ tường,
Nàng đi dưới nắng hay nương bóng mờ;
Nimrodel tự bấy giờ
Lang thang lưu lạc giữa bờ núi non.

Thuyền Tiên đậu cảng xám buồn
Dưới chân vách núi ngăn luồng gió qua
Chờ nàng ngày tháng thiết tha
Cạnh bên biển động sóng xa ầm ầm.

Giữa đêm đất Bắc gió gầm
Nổi cơn bão tố rầm rầm khắp nơi,
Đánh thuyền giạt mạnh ra khơi
Thừng Tiên đứt đoạn giữa nơi sóng cường.

Buổi bình minh ám thê lương,
Đất đai mất dấu, núi dường lún sâu
Ngoài xa biển động vẫn lâu
Tung lên bọt nước đâu đâu mịt mờ

Amroth trông bãi đất nhờ
Bên kia sóng nổi bây giờ mù khơi,
Rủa thuyền bất tín hết lời
Vì đem chàng mãi xa rời người yêu.

Vốn vua Tiên của ngày xa,
Rừng cây thung lũng chàng là chúa công,
Cành vàng óng ánh cuối đông
Lothlórien buổi nồng hương xuân.

Giữa thuyền lao xuống mặt khơi,
Trông chàng như thể tên rời cánh cung,
Lặn sâu dưới sóng trập trùng,
Tựa chim mòng biển tung đôi cánh mềm.

Gió lùa mái tóc trôi êm,
Quanh chàng tung bọt lại thêm sáng ngời;
Trông xa mạnh mẽ tuyệt vời
Như thiên nga trắng bơi trên sóng dìm.

Nhưng phương Tây đã lặng im,
Bờ Bên Này cũng chẳng tìm ra tin
Giờ đây mãi mãi dân Tiên
Bặt tin Amroth vua Tiên một thời.